Điều tuyệt vời nhất chỉ những người làm mẹ mới thấu hiểu

Sunday, June 12, 2016
Mẹ nhớ như in cảm giác ngày đầu tiên mẹ thử que 2 vạch, Ba và mẹ ôm nhau cùng cười. Chỉ còn hơn 2 tháng nữa mẹ con mình sẽ gặp nhau, mẹ đang rất mong mỏi ngày đó.
Thế là 2.5 năm từ ngày Ba và mẹ lấy nhau,không phải vì Ba mẹ chậm con như những lời đồn đại của mọi người, mà là do mẹ cứ chần chừ mãi việc có con để mẹ có thể thảnh thơi thoải mái đi du lịch cùng Ba và một mặt vì mẹ vẫn còn muốn tự do tự tại. Ba cũng tôn trọng mẹ nên không đốc thúc việc có con.
Rồi năm Tân Mão đến, tử vi nói tuổi Mão hợp với tuổi Ba nên mẹ quyết định có con. Thế là Penn của mẹ đển nay đã hình thai được 7 tháng. Lần đầu mẹ đi khám thai con được 7 tuần tuổi, quan sát con qua màn hình siêu âm mẹ cảm nhận được hạnh phúc vô cùng khi mình vừa lên thiên chức Mẹ. Mẹ mang hình siêu âm của con khoe với mọi người trong niềm hãnh diện.
Mẹ bắt đầu tìm hiểu qua sách báo, qua mạng về các chế độ dinh dưỡng cho bà mẹ mang thai, những điều cần tránh khi mang thai, các việc cần chuẩn bị trước khi có 1 thành viên mới chào đời, tâm lý làm ba làm mẹ… tất cả mọi thứ mà Ba mẹ có thể hiểu hơn về con.
Suốt 3 tháng đầu mẹ đau lưng lắm, cơn đau hành mẹ từng đợt làm mẹ vã mồ hôi không thể nào tập trung làm việc được. Mẹ sợ nhất là khi người bị lạnh vì cứ lạnh là mẹ lại bị đau, thế nên mặc dù trời nắng mẹ vẫn luôn mặc áo ấm làm ai cũng tưởng mẹ bị bệnh.
Sang tháng thứ 4, cơn đau đã không còn hành mẹ, mẹ cảm thấy khỏe lắm và tinh thần cũng sảng khoái nữa và cũng bắt đầu cảm nhận được một mầm sống trong bụng mẹ thông qua cái đạp nhẹ của con ở thành bụng. Mẹ phải lắng nghe kỹ lắm mới cảm nhận được điều đó, còn Ba thì luôn ghen tị vì Ba chưa cảm nhận được tiếng động này của con. Con ngày càng lớn đạp mẹ mạnh hơn, nhất là lúc mẹ cho con nghe nhạc vào mỗi buổi tối trước khi đi ngủ. Penn của mẹ cũng háu ăn lắm đó. Khi con đạp mạnh mà không phải do được nghe nhạc là mẹ biết con đã bắt đầu đói và đòi ăn, sau khi mẹ ăn xong con tạm chịu yên một tí và bắt đầu gợn một vài cái xem như có vẻ hài lòng.
Tuần 23, mẹ được bác sĩ chỉ định siêu âm 4 chiều để biết được có bất kỳ dị tật nào không và đặc biệt mẹ có thể biết được giới tính của con. Mẹ hồi hộp quan sát qua màn hình siêu âm, Penn của mẹ mặt tròn như mẹ vậy đó (đó là do Ba con nói và khoe với mọi người). Khi Ba nhận được tin nhắn con là con gái, Ba mừng quýnh lên và sẵn sàng chở mẹ qua khoe với Ông nội dù trời mưa.
Ba và mẹ cũng bắt đầu suy nghĩ việc đặt tên con, Ba lên mạng tra cứu tên và mang về cho mẹ 1 cái tên: Võ Nguyễn Nguyệt Minh. Ba nói chữ Nguyệt hợp với mạng của con, còn chữ Minh cả nhà mong con trong sáng, suốt đời đầy may mắn. Ngoài ra con cũng được thêm 1 nickname ở nhà nữa nhé: Penn - đó là tên một loại bóng tennis. Ông bà ngoại và cả nhà mình cùng chơi tennis mà.
Ba bắt đầu về sớm hơn, giảm bớt các cuộc hẹn không quan trọng để về với mẹ con mình. Ba cũng đổi cách xưng hô khi nói chuyện với con từ con yêu thành con gái cưng.
Penn của mẹ mỗi ngày một lớn nên cứ đòi ăn liên tục 3 tiếng/1 lần. Khi mẹ thấy Penn đạp vào bụng mẹ là mẹ biết Penn đói bụng rồi, mẹ không ăn thì con sẽ đạp suốt. Mẹ cứ mê mẩn nhìn vào bụng mỗi khi con đạp, nhìn con đáng yêu làm sao.
Vậy chỉ còn hơn 2 tháng nữa thôi mẹ con mình sẽ gặp nhau rồi, mẹ đang mong mỏi từng ngày đó con yêu ơi!
Cảm ơn con đã mang lại niềm vui niềm tự hào cho mẹ!
Điều kỳ diệu nhất của mẹ là ông trời đã mang con đến bên cuộc đời ba mẹ dù rằng sẽ có nhiều nỗi lo toan từ lúc mang thai con đến lúc con chào đời, lúc con còn bé, lúc con tạm rời xa vòng tay mẹ để học tập để đến bên cô giáo mầm non, cô giáo tiểu học... Nhưng dù con có lớn như thế nào đi chăng thì trong mắt mẹ con luôn bé bỏng và cần được quan tâm 
Mong chờ con...
Ba mẹ luôn luôn yêu con Penn bé bỏng ^^!

ST


























Chia sẻ bài viết ^^
Other post

All comments [ 0 ]


Your comments